1. Nơi
hoang vu chiều đã xuống âm u. Trên đồi cao hàng cây nghiêng gió lao xao ôi cơn
gió nào. Nơi đồi xa Ngài đã chết giang tay trọn kiếp chết với đắng cay chết với
đọa đầy. Cơn đau kia rồi cũng sẽ tan nhanh. Xin tình yêu Người vẫn luôn nở trên
môi lời xin với đời. Xin tình yêu Người hãy đến cho say hồn mến với những kính
tin mãi trong đẹp xinh.
ĐK. Người
đã chết trên nơi hoang vu dấu chân mịt mù lê trên gai chông với đôi vai gầy xa
xôi đơn côi về nơi ngất ngây. Tình yêu đó trong tim con đây mến yêu đêm ngày ôi
cao siêu thay Chúa thương con rồi con như chơi vơi trên giòng nước trôi.
2. Nơi
mênh mông chiều đã xuống bơ vơ. Bên đồi kia làn mây theo gió bay bay về nơi cuối
trời. Con người ơi Ngài đã đến thương yêu trần thế kiếp sống khổ đau kiếp sống
lỗi tội. Trong đơn côi tình yêu đã chơi vơi. Nhưng tình yêu Ngài vẫn như bóng
thiên thu người ơi ngóng chờ. Xin tình yêu Ngài dâng hiến cho con được sống mãi
mãi chẳng quên Chúa là tình yêu.
3. Giê-su
ơi! Ngài đã chết cho con. Xin tình yêu Ngài dạy con biết thứ tha và biết đáp đền.
Như Ngài xưa ngàn cay đắng nhưng luôn trầm lắng yêu thương thế nhân tha muôn lỗi
lầm. Giê-su ơi! Ngài đã chết cho con. Nguyện từ đây đời con sẽ biến đau thương
thành muôn đóa hồng. Xin tình yêu Ngài ghi khắc tim con tình mến, mến Chúa thiết
tha như trên đồi xa.
**** Trên đỉnh đồi xa